Một đêm dài trôi qua, thế giới ngoài kia vẫn không ngừng nhộn nhịp, ấy mà chỉ có bọn họ - hai con người ở hai đầu mút khác nhau, hai thế đối lập nhau là dường như giậm chân tại chỗ, không có bước tiến triển gì thêm. Quên đi một người mà bản thân vốn không muốn nghĩ đến đã là rất khó, thế nhưng để cố ép chính mình phải xóa bỏ đi những hình ảnh mình ngỡ đã từng yêu điên cuồng thì lại càng khó hơn gấp bội lần. Mặc cho người ta có giỏi đến đâu, có tài đến độ nào, thì một khi đã yêu vào rồi, hết thảy đều hóa ngu ngơ cả thôi.
Trời còn chưa sáng hẳn, thế nhưng tiếng hốt hoảng đến mức đứng từ xa cũng vẫn có thể nghe rõ từng chữ của người đàn ông đã bắt đầu vang lên, khiến cho cả bệnh viện phải một phen tất bật ngược xuôi. Để mà nói về danh tiếng của Lãnh Hàn Thiên, thì thật sự, cái tên của hắn đã truyền đi xa đến các thành phố khác, chứ không chỉ là riêng thành phố A kia thôi. Vậy nên, nếu như người đàn ông quyền thế này đã tức giận, đừng nói là bệnh viện, cho dù có là cả thành phố X đi chăng nữa, thì liệu được mấy ai dám làm trái ý hắn, dám làm chậm trễ việc quan trọng của hắn dù chỉ là một chút?
Bộ mặt hốt hoảng, làm cho người ta không khỏi rùng mình khiếp sợ Lãnh Hàn Thiên, quả thật là lần đầu được tận mắt chứng kiến. Không phải lời đồn nói rằng Lãnh Hàn Thiên hắn giống như một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633450/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.