Một bóng lưng chợt thoáng qua trong chớp mắt, Đỗ Hiểu Nghi bất giác khựng người lại, cả cơ thể đều giống như đang có một dòng điện âm thầm chạy khắp xung quanh, bởi dù đứng bất động nhưng tay chân cô vẫn run lên bần bật. Cái cảm giác này, loại cảm giác vừa quen thuộc nhưng mà lại đáng sợ ấy, có phải hay không đã một thời gian rồi, bản thân cô cũng chẳng còn trải nghiệm nữa? Thế nhưng, trong lúc Đỗ Hiểu Nghi tưởng chừng như đã quên mọi thứ, thì bỗng dưng nó lại xuất hiện, cùng với đó là nỗi lo sợ bao trùm lấy cô.
Liệu những gì cô vừa cảm nhận được có phải là sự thật hay không? Hay đó chỉ đơn giản là bản thân cô lầm tưởng mà thôi? Không đâu, trực giác của một người phụ nữ luôn rất đúng, sẽ không bao giờ sai, càng không bao giờ có việc nhầm lẫn đâu. Và hơn thế nữa, suy cho cùng thì đây cũng là thứ cảm giác xuất hiện đột ngột, nó không phải từ suy nghĩ hay trí tưởng tượng của cô mà ra, vậy nên cũng có thể kết luận được, người đàn ông mà Đỗ Hiểu Nghi cô vừa thoáng qua chắc chắn sẽ không phải là ai khác ngoài hắn - Lãnh Hàn Thiên - người đàn ông cô yêu sâu đậm, đồng thời cũng là người đàn ông mà cô muốn quên nhưng lại không có cách nào để quên.
Tại sao hắn lại có mặt ở nơi này chứ? Tại sao dù cô có đi đến đâu, có trốn chạy ra sao, thì giữa cô và cái con người băng lãnh đó vẫn cứ bị dính liền vào nhau như vậy? Là số phận hay là định mệnh trêu ngươi đây?
Nỗi sợ hãi trong lòng ngày một dâng lên cao hơn, Đỗ Hiểu Nghi theo đó cũng vội vã đi thật nhanh, nhanh đến độ Neil không theo kịp. Phải rồi, bản năng con người sinh ra vốn đã vậy, chỉ cần cảm nhận được bản thân đang ở trong vùng nguy hiểm thì ngay lập tức liền suy tính đến việc bỏ chạy.
“Hiểu Nghi, là em có phải không?”
Thời điểm bên tai vang lên giọng nói của một người đàn ông mà cho dù có nằm mơ, cô cũng sẽ không bao giờ quên, thì mọi rào cản, mọi bức tường xung quanh Đỗ Hiểu Nghi đều bị phá vỡ trong tức khắc. Ngay cả những bịch đồ vốn đã bị Đỗ Hiểu Nghi giữ chặt trong tay từ lúc rời khỏi chợ, thế mà hiện tại cũng đã rơi đổ hết xuống đất.
Tình cảnh vừa rồi cả hai lướt qua người nhau, vốn không chỉ có một mình Đỗ Hiểu Nghi là nhận ra sự khác biệt, mà đến cả Lãnh Hàn Thiên cũng ngờ ngợ mường tượng được người phụ nữ kia chính là người hắn cần tìm. Và hơn hết, tuy rằng trước kia, Lãnh Hàn Thiên vì chưa biết hết sự thật nên rất căm thù Đỗ Hiểu Nghi, nhưng chỉ cần hắn ngửi thấy mùi hương mà cô vẫn hay dùng trên mái tóc, thì ít nhiều gì hắn cũng đoán được ra cô.
Trước là vui mừng vì đã tìm thấy được “vợ”, sau lại hoan hỷ nhận sự bất ngờ không thể nào tin vào mắt mình được. Cho nhiều người, lệnh nhiều kẻ đi tìm cô, tính đến nay cũng đã được một khoảng thời gian rồi, ấy mà kết quả trước sau vẫn như một, vẫn là không có tin tức gì. Thế nhưng, chẳng biết có phải là duyên phận của hai người, tình nghĩa vợ chồng của hai người chưa tận hay không, Lãnh Hàn Thiên lại có thể tìm thấy cô ở cái nơi mà hắn không hề nghĩ đến là cô vẫn ở đây - một nơi đất khách quê người dành cho cô.
Người thông minh như Lãnh Hàn Thiên hắn tại sao lại không nghĩ tới việc Đỗ Hiểu Nghi sẽ chọn một nơi tạm gọi là nguy hiểm, một nơi mà hắn có thể dễ dàng tìm ra cô để trú ngụ chứ? Xem ra, Lãnh Hàn Thiên đúng là đã đánh giá quá thấp về người phụ nữ hắn yêu rồi, bởi so với trong trí tưởng tượng mơ hồ của hắn, thì Đỗ Hiểu Nghi của trước kia và thời điểm hiện tại chính là hai phiên bản hoàn toàn đối lập nhau, trái ngược nhau, khác nhau một trời một vực.
“Xin lỗi, anh nhận nhầm người rồi.”
Vừa dứt xong câu, chưa kịp để người đàn ông ở phía sau lưng định hình lại thì Đỗ Hiểu Nghi đã nhấc gót chân và tiếp tục đi về phía trước. Neil đứng ở bên cạnh quan sát mọi động tĩnh từ nãy đến giờ, mặc dù anh không rõ về tình hình của hai người lắm, nhưng chỉ cần nhìn sắc mặt đã sớm tái nhợt đi vì lo sợ của Đỗ Hiểu Nghi thôi, thì bản thân anh cũng đủ hiểu, mối quan hệ của cô cùng người kia không đơn giản như bên ngoài của nó.
Người kinh ngạc vốn không chỉ có một mình Đỗ Hiểu Nghi, bởi thật ra thì từ lúc mới nhìn thấy Lãnh Hàn Thiên, trong lòng của Neil lại nảy sinh cảm giác thấp thỏm bội phần. Anh không ngờ rằng, người phụ nữ mình thầm thương một khoảng thời gian, vậy mà lại có mối quan hệ dây dưa, không rõ ràng với một người đàn ông khác. Người đàn ông kia là ai chứ? Đó chẳng phải là CEO tiếng tăm lừng lẫy của Lãnh thị, là bạn thân của Ngô Gia Vĩ, đồng thời cũng có thể xem như là bạn của anh hay sao?
Chuyện Đỗ Hiểu Nghi chưa dứt khoát với Lãnh Hàn Thiên đúng là không có gây sức ép gì với Neil, mà cái anh thấp thỏm, anh lo âu ở đây, đó chính là người bạn của hai anh em nhà họ Ngô anh, sau cùng lại là nam chính trong câu chuyện buồn thương mà Đỗ Hiểu Nghi đã từng kể cho anh nghe. Đối với Lãnh Hàn Thiên, sao anh có thể không hiểu được đây? Thứ gì mà hắn đã muốn, hắn tuyệt đối sẽ không nhường, chắc chắn hắn sẽ cướp lấy cho bằng được thì thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]