“Trước kia, vì lo sợ đủ điều nên em cứ mãi trốn tránh hắn, chỉ cần người đàn ông đó có mặt ở đâu thì em liền chạy đi nơi khác để trốn. Nhưng mà, sau một khoảng thời gian gặp lại, em rốt cuộc cũng đủ bản lĩnh để đứng trước mặt anh ta rồi. Chung quy, em và Lãnh Hàn Thiên đều đã ly hôn, đã sớm trở thành chuyện của quá khứ, và hiện tại cả hai cũng chẳng có một thứ gì gọi là ràng buộc đối phương cả. Cuộc sống tự do, thoải mái như vậy, tại sao em lại không biết cách trải nghiệm chứ?"
Kỳ thực, bản thân cô vốn chẳng nợ Lãnh Hàn Thiên thứ gì cả, mà nếu có nợ thì trong khoảng thời gian lúc trước, chính cô cũng đã trả hết cho con người đó rồi. Chạy mãi, chạy mãi, cuối cùng người đàn ông đó vẫn đuổi kịp cô, vẫn không chừa lại một lối thoát cho cô. Nếu Lãnh Hàn Thiên đã không để cho cô có cơ hội tách rời hắn, vậy chi bằng dừng lại mà giải quyết mọi vấn đề, há chẳng phải tốt hơn à? Xem ra, Đỗ Hiểu Nghi cô đúng là ngốc nghếch, ngốc đến hết thuốc chữa rồi, bởi vì chỉ có kẻ ngốc mới một lòng, nguyện ý yêu hắn dù cho phải đánh đổi tất cả như vậy.
"Nguyệt Nhi, liệu có phải hay không, em chính là đang cố giả vờ mạnh mẽ?"
Thật lạ, người phụ nữ đang đứng bên cạnh Ngô Gia Hạo anh hiện tại, dường như khác hẳn những kiểu phụ nữ mà anh đã từng gặp hay từng tiếp xúc qua trước đây. Có thể nói, Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633426/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.