“Lãnh Hàn Thiên, lẽ nào cậu chịu từ bỏ một cách dễ dàng vậy sao? Cậu nên nhớ, hai người bắt đầu đã là không dễ dàng gì, còn chưa khởi đầu thì tại sao lại để cho nó kết thúc nhanh vậy? Cậu còn nhớ cái lần tôi và cậu nói chuyện ở trong phòng bệnh của Hiểu Nghi không? Thật ra lần đó, tôi vội vàng chấm dứt câu chuyện với cậu và đi ra ngoài chính là có mục đích cả. Lúc ấy, tôi dường như trông thấy một dáng vẻ rất quen thuộc nên liền nhanh chân đuổi theo. Định mệnh lần đó đúng là đã không tiếp tục đùa giỡn tôi nữa, bởi nó đã cho tôi gặp lại San San. Cậu cũng biết đấy, năm xưa cô ấy rời đi là vì tự ti với chính bản thân mình, vậy nên khi chúng tôi gặp lại nhau, cô ấy cũng đã nhiều lần dứt khoát với tôi. Ai bảo Ngô Gia Vĩ tôi chính là tên mặt dày, trời không sợ, đất không sợ, chỉ sợ mất người phụ nữ mình yêu cơ chứ? Tôi sau đó cứ như thế mà theo đuổi lại San San, luôn lẽo đẽo đi sau cô ấy giống như một cái đuôi vậy đấy. Trải qua một khoảng thời gian, trông thấy cô ấy náo loạn một phen, ấy mà bản thân tôi lại cảm thấy hạnh phúc, sẵn lòng ở bên để dỗ dành cô ấy đủ điều. Cậu xem bây giờ, San San cũng đã bỏ qua mọi chuyện, chấp nhận mở lòng với tôi thêm một lần nữa, và đặc biệt là chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi, thật vui biết bao. Một chuyện tình dẫu đã từng gặp rất nhiều trắc trở, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-tinh-ai/2633424/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.