Trước tuần đám cưới, Hân Nghiên còn bị ba mẹ bắt gọi điện mời bạn bè từng người một. Mà cô thì chỉ quen vài người nên có thể nói nhiều hơn, còn lại cô không biết mở lời ra sao nên đương nhiên sẽ nhờ Trạch Dương gọi. Anh còn bận nhiều việc hơn cô nghĩ, từ chuyện đám cưới cho tới khách rồi cả chuyện của công ty làm anh mấy ngày nay đều bận rộn hết cả lên.
Hân Nghiên cầm quyển sổ ghi danh sách khách mời đi vào phòng làm việc của Trạch Dương. Thấy anh đang ngồi gõ máy tính nên liền kéo ghế ra ngồi xem. Trạch Dương bây giờ mới để ý cô ở đây. Anh không quay lại nhìn nhưng vẫn hỏi chuyện cô.
- Có chuyện gì sao?
- Ừm, em không quen mấy người trong này, tí nữa anh Trạch Dương gọi giúp em nha.
- Không thấy anh đang bận à?
Hàng lông mày của Trạch Dương nhíu lại. Anh mấy ngày nay đều rất bức bối, có quá nhiều việc không đếm xuể mà Hân Nghiên thì cứ nhờ anh hết việc này đến việc khác.
- Nhưng mà...
- Anh đang rất bận, em về phòng ngủ trước đi.
Trạch Dương không muốn để Hân Nghiên nói hết nên ngắt lời cô. Nhìn vẻ mặt "nghiêm trọng" đó của Trạch Dương thì Hân Nghiên chỉ biết mím môi rời đi.
Đi về phòng nằm dài trên giường. Lật đật gọi điện cho Diệp Lam để nhờ cô gọi giúp mình. Nhưng Diệp Lam cũng từ chối vì đây là đám cưới của Hân Nghiên chứ có phải của cô đâu mà cô mời.
Hân Nghiên chỉ biết lăn đi lăn lại trên giường. Cô suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978109/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.