Vậy mà Hân Nghiên ở cùng Trạch Dương đã được ba ngày. Chỉ có những lúc đi ngủ Trạch Dương hay khi dễ cô, còn đâu thì anh đều đáp ứng tất cả như cậu của cô. Chỉ cần cô nói, dù là tối muộn cũng sẽ đi mua về cho cô.
Hân Nghiên đang ngồi vẽ thì nhớ ra mai là chủ nhật, có buổi dã ngoại của trường. Cô đã rủ được Diệp Lam và Thiệu Huy rồi, chỉ có Sở Tiêu là bận lịch trình nên không thể đi được. Mà bây giờ Trạch Dương về rồi nên cô rủ Trạch Dương đi cùng luôn.
Nhanh chân chạy sang phòng làm việc của Trạch Dương. Anh vẫn đang mày mò với các mã lập trình trên máy tính. Hân Nghiên đi đến làm gián đoạn suy nghĩ của anh, nhưng anh cũng không có trách móc cô mà còn bỏ công việc sang một bên để ngồi nói chuyện với cô.
- Trạch Dương, ngày mai trường em có cho đi dã ngoại, anh đi không?
- Em thích?
- Dạ, thích lắm nha. Sẽ có rất nhiều cảnh đẹp, em rủ cả Lam Lam và Thiệu Huy rồi.
- Ừ, vậy mai đi với em.
- Nhưng mà Sở Tiêu lại bận mất rồi.
- Thì kệ cậu ta.
Trạch Dương nghe đến Sở Tiêu liền khó chịu. Hân Nghiên vẫn rất hay nhắc đến Sở Tiêu trước mặt anh, thi thoảng cô còn kể lại chuyện đi chơi với Sở Tiêu cho anh nghe. Nhưng cũng biết làm sao được, 4 năm qua anh rời đi như vậy cũng là thời điểm tốt để Sở Tiêu có thể bên cạnh Hân Nghiên. Nhưng bây giờ anh về rồi, anh ta cũng đừng nghĩ có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978097/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.