Vì Trạch Dương trở về sớm hơn dự định nên ba mẹ Hân Nghiên cũng phải thu xếp công việc để mời Trạch Dương đến nhà để ăn.
Sáng hôm sau Hân Nghiên vẫn đi học bình thường như mọi khi. Chỉ là vừa đi đến cổng kí túc xá thì Trạch Dương đã đợi cô ở đó. Hân Nghiên đương nhiên là vui rồi, nhớ lại khoảng thời gian trước đây, Trạch Dương lúc nào cũng đón cô đi học, trên đường còn nhiều bạn học cũng đạp xe đi. Bây giờ cũng vậy, chỉ là đã trưởng thành hơn thôi.
- Trạch Dương đến đưa mình đi học sao?
- Em nghĩ anh còn đón được ai à?
- Không có.
Hân Nghiên vui vẻ khoác tay Trạch Dương đi bộ. Vì trường khá gần đi vài bước chân là tới, nhưng Trạch Dương vì muốn được gặp Hân Nghiên cho nên anh mới đến đây.
Đứng ở cổng trường, mọi người trố mắt nhìn hành động cử chỉ thân mật giữa hai người. Hân Nghiên còn vui vẻ mà ôm Trạch Dương nữa. Mọi người nghĩ chỉ là sớm hay muộn thì hai người sẽ công khai thôi.
Vào lớp học thì các bạn trong lớp cũng xúm lại hỏi Hân Nghiên. Nhưng cô chỉ nói Trạch Dương là bạn của cô, nhưng mọi người không có tin, còn cho rằng cô đang che giấu mà thôi. Nhưng Hân Nghiên chỉ nói theo những gì cô nghĩ thôi mà, có hỏi cô nữa thì cũng chỉ có vậy thôi.
Còn chưa được nghỉ ngơi thì cậu bạn Hội trưởng lại đến lớp tìm Hân Nghiên. Mọi người trong trường đều có thể nhìn ra Trần Nam Phong có ý với Hân Nghiên, nhưng cô thì lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978095/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.