Ngày hôm sau thì Hân Nghiên luôn bám lấy Trạch Dương không buông. Sở Tiêu còn cảm thấy khó hiểu nhưng vì Hân Nghiên tự ý như vậy nên cậu cũng không nói gì.
Vì hôm nay họp phụ huynh nên mỗi học sinh cùng phải đi với một phụ huynh đến họp. Đương nhiên Hân Nghiên muốn ba mình đi họp vì để mẹ cô thì sẽ bị mắng nhiều lắm.
Cô gái nhỏ ôm lấy tay ba mình đến cửa lớp.
- Ba, nếu tí nữa Hân bị cô nhắc nhở thì sao?
- Không sao hết, Hân Nhi của ba ngoan ngoãn là được rồi.
- Yêu ba quá đi.
Hân Nghiên vui mừng ôm chặt lấy cánh tay ba mình rồi đi vào lớp. Trong lớp cũng có vài phụ huynh cùng học sinh đã đến. Đưa ba mình đến bàn học của mình rồi ngồi xuống. Diệp Lam thấy vậy thì nói với mẹ mình để qua đó nói chuyện với hai ba con nhà Hân Nghiên.
- Chú Thám ạ, hôm nay chú đi họp cho Hân Hân sao?
- Ừ, tại con bé nói muốn chú đi họp.
- Thật tốt quá, chứ mẹ cháu cứ nói là để mẹ đi họp nên ba cháu đành phải đồng ý.
Nhìn bộ mặt ỉu xìu của Diệp Lam thì Hoàng Quân Thám lại buồn cười. Ông xoa đầu Diệp Lam cười đùa.
Một lúc sau thì Kỳ Minh cũng đi đến chỗ của Hân Nghiên chào ông rồi ngồi xuống. Đơn giản vì đây là chỗ của cậu nên cậu mới tự nhiên ngồi như vậy. Đang định nói chuyện với Kỳ Minh thì một người đàn ông lớn đi vào. Người đàn ông ăn mặc lịch lãm giống với các chủ doanh nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-ngot-ngao-cua-thanh-xuan/978068/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.