Mấy ngày sau...
Vào một ngày trời đầy âm u, do cơn mưa lớn dài ngày vừa qua. Sáng đó, Phục Cảnh Triều gọi điện tới cho Thượng Tân Phong, hẹn anh đi khám phá rừng sâu với em gái cậu ta. Chính là Phục Thanh Thanh.
Anh định từ chối, nhưng nhớ tới mấy ngày trước, khi cô say, cô cứ đòi đi chơi vì ở nha hoài chán nên anh đồng ý luôn.
Anh bảo cô mặc đồ đen bó người, trước khi tới nhà Phục Cảnh Triều anh có đưa cho cô một khẩu súng cầm tay, độ giật nhỏ, rất dễ dùng. Và anh chắc chắn cô dùng được nên mới đưa.
Họ lên xe và rời đi. Đứng từ xa đã thấy Phục Cảnh Triều và em gái cậu ta đứng trước cổng vẩy tay.
Xe dừng lại, cô và anh anh bước xuống. Em gái cậu ta nhào tới ôm chầm lấy anh, anh lạnh lùng đẩy ra. Phục Thanh Thanh nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt rất ghét bỏ hỏi:
- Chị là Đường Lạc Đào?
- Em là Phục Thanh Thanh?
- Đúng vậy!?
Phục Cảnh Triều đứng bên rìa thấy thế liền "ồ" và hỏi cô quen biết với em ấy à. Nhưng cô bảo chỉ quen biết trong một lần bắt quả tang trà xanh.
Sau khi đã chuẩn bị đồ đạc lên đường, 4 người ngồi chung một xe tới bìa rừng. Nơi này vừa mới mưa xong lên vô cùng ẩm ướt, trên lá còn đọng lại các hạt mưa, ếch nhái nhảy khắp nơi, tiếng động vật nhỏ kêu quanh tai, còn có tiếng lộp bộp nước từ trên cao nhỏ giọt xuống những chiếc lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861237/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.