Về tới khách sạn, thấy cô yên lặng và gục xuống vai anh, anh đoán cô cũng ngủ rồi nên bế cô về phòng anh ngủ. Đang đi lên tầng, không may gặp đội trưởng của đội vệ sĩ đi xuống. Cậu ta thấy anh cõng con gái thì liền nói:
- Yo.. Chủ tịch đi hẹn hò sao?
- ...
Anh đỏ mặt không nói gì, cậu ta cũng hiểu, đi lại vỗ vai anh rồi nói:
- Haha.. Chủ tịch mà cũng biết ngại sao? Ai mà chẳng có người yêu. Chủ tịch không cần ngại!?
- Ừ.
- Mà ai thế? Sao không thấy cô ấy đi với anh?
- ...
Trong đầu cậu ta vội nhận ra, rồi nói toáng lên:
- Lẽ nào.. Đây chính là Lạc Đào?
Anh im lặng, cậu ta ngỡ ngàng:
- Thật à? Cậu ta là con gái?
- Ừ.
- Hể??? Càm hèn gì nhìn cậu ta cứ giống con gái kiểu gì. Hóa ra là con gái thật!?
- Ừ. Tôi lên phòng trước.
- A~ Chủ tịch đi thong thả. Không tiền!?
- Bớt lại khuôn mặt dê xồm đó đi. Đừng có nghĩ tào lao.
- Tôi nào dám. Chủ tịch với Lạc Đào ngủ ngon nhá.
Cậu ta rời đi, anh cũng cõng cô lên phòng, đặt cô xuống giường rồi cởi giày, áo khoác ra, thay đồ ngủ cho cô, cho anh rồi bế cô đi lại giương và ôm cô đi ngủ.
( Một khi bà Lạc Đào bả ngủ là bả không biết trời trăng mây gió gì luôn nha mấy chế).
Sáng hôm sau, cô lờ mờ mở mắt ra, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861229/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.