Cô dần dần mở mắt ra, ánh sáng chói chang làm cô nhăn mặt, cô cố gắng cử động bản thân nhưng quá mệt mỏi. Đành nằm nhìn lên trần nhà một lúc, đưa tay lên xem thì thấy bị quấn chặt bới băng gạc. Còn một tay nữa thì sao nhấc mãi không lên?
Cô cố gắng nhấc người ngồi dậy, thành công, cô thấy anh đang ngồi ngủ cạnh giường, tay anh còn đang nắm chặt lấy tay cô. Gió nhẹ của buổi sáng thổi vào, tóc anh khẽ bay lên, cô đưa tay sờ lên mái tóc mềm mượt của anh.
Thấy mí mắt anh cử động, cô vội thu tay lại, anh mở mắt ra nhìn thấy cô đang ngồi thì hoảng hốt bật dậy:
- Cô thấy trong người thế nào?
- Tôi đau ở tay mà!?
- À.. ừ.. tôi nhầm.. Còn thấy đau nữa không?
- Hơi nhức thô..
Đột nhiên sau lưng cô truyền đến cơn đau nhói điếng người, cô co mày:
- Ư..
Anh đỡ lấy cô:
- Cô sao vậy?
- A.. a.. cái lưng của tôi.. đ-đau quá..!
Anh quên mất cô bị bỏng ở lưng. Anh mau chóng cởi áo của cô ra rồi đè cô nằm sấp xuống giường. Đi lấy hộp thuốc bôi bác sĩ đâu cho anh.
Anh nhẹ nhàng thoa nhẹ lên lưng cô, sợ cô đau còn thổi thổi vào:
- Phù.. đau thì nói tôi nhá!?
- Kh-không đau..
- Đừng có nhịn.
Anh bất ngờ khi sau gáy cô có một hình xăm bông hoa đào, đang sáng lên, anh liền tò mò hỏi cô:
- Sau gáy cô có hình hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861222/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.