Ngày hôm sau, cô đang cố gắng ngủ nướng thì cái đồng hồ cứ réo ing ỏi, cô tức giận ném bay cái đồng hồ. Cửa phòng mở ra, Oly bước vào:
- Phá!?
- Oa.. Oly~.. Nay tới có việc gì?
- Nay rảnh lắm. Tính rủ cô đi chơi nhưng mà sáng nay tôi mới nhận được thư mời của hội trường đấu giá. Bảo cô tới đó xem thử có ưng cái gì không.
- Aiyahh.. phiền quá đê.. cíu tui chời ơi.. tui muốn ngủ!?
- Không được. Ngồi dậy thay đồ nhanh lên!
Cô đành bật dậy, vớ lậy một bộ đồ, cầm lấy thư mời, cùng Oly đi khỏi căn cứ. Một chiếc xe đứng ngoài đấy chờ sẵn. Trên xe, Oly nói với cô:
- Giờ thì gọi tôi là Tiểu Mễ!
- Ò.. Tôi là Tiểu Đào!?
- Rồi. Đã nhớ.
Xe dừng trước hội trường đấu giá, bên trong rất nhiều người. Cô đưa đi vào, đưa vé vip cho nhân viên và được sắp xếp cho chỗ ngồi tiện lợi nhất.
Đang đi đến chỗ ngồi, anh và cô vô tình lướt qua nhau nhưng không hề biết. Anh ngồi phía trên cô.
Tới giờ đấu giá:
- Vị nào muốn đấu giá bức tranh Sơn Lam này!
- 100 triệu.
- 500 triệu.
- ...
- Còn ai ra giá khác nữa không ạ? 500 triệu lần 1, 500 triệu lần 2, 500 triệu lần 3. Rồi xin chúc mừng vị khách số 875 nhận được bức tranh Sơn Lam này.
Một lúc đấu giá sau...
- Oáp.. mẹ nó chán quá đi!?
- Tiểu Đào à! Cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861210/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.