Tại một căn phòng tối, giữa là một bóng đèn sáng, chiếu xuống, có một người đang bị trói và bị băng keo đen dính miệng lại, phát ra tiếng kêu:
- Ư.. ư..
Tạch!
Tiếng bật lửa vang lên trong căn phòng im lắng, một người phụ nữ ngồi trên ghế, mặc bộ vest đỏ, ánh sáng của lửa lóe lên, hiện ra một khuôn mặt hết sức ghê rợn, tay đang cầm điếu thuốc lá và bật lửa.
Đầu kia thuốc lá đã đỏ, Hứa Cẩm Bích đưa lên miệng và hút lấy một hơi rồi thở ra:
- Phù..
Đưa mắt nhìn về phía người bị trói kia. Chính là Đường Diệu Nhi. Hứa Cẩm Bích nhìn cô ta một lúc rồi mới lên tiếng:
- Mày.. Là con gái rượu của Đường Nhã?
- Ư.. ư..
Hứa Cẩm Bích phất tay, ra lệnh cho đám thuộc hạ cởi băng keo đen dính miệng của cô ta ra. Khi được cởi ra, Đường Diệu Nhi thở hổn hển, ánh mắt lo sợ nhìn về phía Hứa Cẩm Bích, Hứa Cẩm Bích liếc qua một cái:
- Hửm? Trả lời!.
||||| Truyện đề cử: Em Muốn Tự Giác Hay Để Tôi Cưỡng Chế |||||
- Đúng vậy! M-mày là ai?
- Tao là ai, Không quan trọng. Nhưng có việc rất quan trọng tới cái mạng chó của mày và cả Đường Gia.
Đường Diệu Nhi sợ hãi khi nghe thấy câu đó. Cô ta lắp bắp:
- V-việc gì..
- Nghe nói.. Đường Nhã nhận một đứa con nuôi tên là Lạc Đào đúng không?
- Đúng vậy!
- Giờ cô ta đang ở đâu?
- T-tôi.. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861174/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.