Thứ hai đã tới. Do Chu Vãn Minh quen được với trường đại học UTN nên cô và Lâm Hiểu Văn rất dễ dàng được vào học. Còn là năm 2 nữa:
- Xin chào. Tôi là Lạc Đào.
- Tôi là Lâm Hiểu Văn. Hân hạnh.
Buổi đầu đi học của hai người rất suôn sẻ, không gặp vấn đề gì khó khăn lắm, bạn bè tới làm quen cũng rất nhiều.
Xong tiết học, cô đã bị một đội đánh bóng chuyền ở đó thu hút. Thấy cô có vẻ mê nên Lâm Hiểu Văn ngỏ lời:
- Hm.. Đánh bóng không?
- Có!?
Lâm Hiểu Văn đi tới, thì thầm gì đó rồi quay lại vẩy tay ra hiệu cô đi lại. Cô đi lại, Lâm Hiểu Văn ôm vai cô rồi nói với người đứng trước mặt:
- Cô ấy ở bên đội cậu. Tôi ở đội kia! Thành Giao.
- Được.
Mỗi đội hi sinh một người để cho cô và Lâm Hiểu Văn vào thay. Cả hai đều được vào vị trí giống nhau.
Bíp!
Tiếng còi vang lên. Hai bên đánh qua đánh lại gay gắt. Bóng bay đến hướng cô, cô nhảy bật lên, dùng tay đập mạnh vào quả bóng, thẳng một đường bay qua lưới bên kia, tiếp đất.
Bộp!
Bíp!
- Đội đỏ thắng!?
Ai cũng ngỡ ngàng mắt chữ O mồm chữ A. Im lặng một lúc thì hò hét lên:
- Oa.. Ngầu quá đi!
Đội trưởng của đội đỏ cũng lên tiếng khen ngợi:
- Hay thật. Tưởng con gái yếu ớt không đủ lực chứ. Thật là một cái vả bốp Bốp Bốp vào mặt mà!?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861170/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.