K-kia là..?
Bên trong căn phòng thứ ba này chính là nơi có quan tài của Bạch Tiềm Tiêu, được đặt ở chính giữa căn phòng. Quan tài chất liệu làm bằng băng, không lạnh, khó tan, giữ xác tốt, không bị bốc mùi hay là xác Bạch Tiềm Tiêu có giấu hiệu bị thối rửa.
Bên cạnh quan tài, có một cái cây cổ thụ lớn, bên dưới còn có hình điêu khắc của một con rắn hổ mang chúa hóa thạch, nhìn qua rất giống thật. Nó có vai trò giống vệ sĩ là người canh giữ của khu Cổ Mộ này.
Bốn người họ điều là người biết rõ. Đi tới trước quan tài và con rắn, vái 3 vái rồi bắt đầu chia nhau ra xem xung quanh có gì lạ không. Chỉ riêng Lạc Đào, cô đứng cạnh quan tài, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt như đang ngủ của Bạch Tiềm Tiêu.
Cô đặt tay lên quan tài, cố gắng kiềm chế nước mắt chảy vào trong:" Ch-cha.. có phải là cha không? Con.. Lạc Đào đây.. cha ơi.. ".
Hoàng Dương loay hoay tiện miệng nói:
- Đây là nơi linh thiêng! Đừng có đụng chạm lung tung đấy, đó gọi là bất kính với người..
Anh ta quay lại, nhìn thấy cô đặt tay lên quan tài thì tức tốc đi tới:
- Lạc Đào!? Cô làm gì vậy? Đừng có sờ mó lung tung, bất kính quá bất kính quá!?
Hoàng Dương vái lia lịa rồi xin lỗi thay cho Lạc Đào rồi kéo cô đi ra một góc khác:
- Trời ơi! Cô đứng đây hộ tôi đi. Để chúng tôi đi tìm cũng được.
Nói xong, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-mat-ngot/2861147/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.