Lúc Quý Trạch mở mắt ra, lập tức thấy Hạ Thần chồm sang, giơ bàn tay che mắt hắn lại, "Đã khỏe hơn chưa anh? Có còn buồn nôn không?"
Hắn lắc đầu, bên tai lập tức không còn tiếng động, hắn nhắm lại hai mắt mỏi nhừ, tiếp tục nghỉ ngơi.
Một lát sau, có tiếng bước chân xa lạ vang lên.
"Bệnh nhân Quý Trạch phải không?"
"Đúng vậy." Hạ Thần thay hắn trả lời, đưa tay nhận thuốc.
Người nọ không rời đi, đứng tại đầu giường, gõ gõ tay vào túi truyền dịch, "Truyền xong hai bình là được rồi. Nhưng cần có người nhà ở đây trông chừng bình truyền dịch."
Hạ Thần ngoan ngoãn nói, “Vâng."
Có lẽ xung quanh lúc này không có ai, sau một lúc, người nọ không ngăn được hiếu kỳ, bắt đầu nói chuyện phiếm, "Cậu cũng là Alpha?"
Hạ Thần đáp, "Bác sĩ nhìn tôi giống lắm sao?"
"Vì sao lại không giống," vị bác sĩ kia nói, trong giọng mang theo ý cười, "Khi nãy cậu ôm một người xông vào bệnh viện, khiến chúng tôi giật cả mình, sức lực kinh hồn như vậy mà không phải Alpha? Chẳng lẽ là Omega sao?"
“Vì sao không thể là Omega?”
“Này đúng là hiếm thấy nha, nghề nghiệp đặc thù sao?”
“Tôi là giáo viên.”
“Giáo viên? Thời buổi này người làm nhà giáo mắc bệnh nghề nghiệp nhiều lắm, nào có ai khỏe mạnh như thầy? Mỗi ngày chỉ biết viết vẽ rồi giảng bài, sao lại có thể chất tốt như vậy được.”
“Tôi là giáo viên dạy thể dục.” Hạ Thần đáp.
Quý Trạch nằm trên giường bệnh, mí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-cua-anh-that-mlem/3545597/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.