Tưởng chừng như sắp lau súng cướp cò rồi thì Quý Trạch lại nhanh tay lẹ mắt nắm lấy bàn tay đang định luồn vào quần áo mình, ít ra anh vẫn nhớ rõ bọn họ hiện đang ở bên ngoài, dù gì cũng phải biết khắc chế một chút. Hạ Thần vô cùng không vui mà nhìn chằm chằm anh, một tiếng hừ nặng nề phát ra từ lỗ mũi của cậu.
“Sao vậy?” Quý Trạch lôi cánh tay của cậu ra, anh thong thả ung dung sửa sang lại quần áo cho gọn gàng rồi vươn tay ôm lấy vị người yêu nhỏ đang cực kỳ không vui trước mặt.
Hạ Thần từ trước đến nay luôn là kiểu người có gì nói đó, thế là cậu lập tức túm lấy một góc quần áo của anh rồi bất mãn than thở: “Vừa rồi cô gái kia chạm vào người anh, em còn chưa được sờ anh bao giờ đâu!"
“Đó là ngoài ý muốn thôi.” Quý Trạch thở dài và giải thích: “Lúc đó cô ấy không quá thanh tỉnh và không biết mình đang làm gì mà.”
“Nhưng cô ấy sờ soạng!”
Quý Trạch vội vội vàng vàng ấn tay cậu xuống: “Từ từ”, anh nắm lấy cổ tay Hạ Thần tránh để cậu lại làm xằng bậy, ngay cả khi bọn họ đang ở trong bóng tối ít người qua lại cũng không thể như vậy, anh thì thầm an ủi tiểu Omega của mình: “Chỉ là vô tình đụng vào một chút thôi, sao có thể sử dụng từ “sờ soạng” được.”
Hạ Thần không tin, cậu chỉ tin những gì cậu thấy mà thôi, hơn nữa khi một người đã tức giận thì tuyệt đối không muốn nghe người khác lý luận với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-vi-cua-anh-that-mlem/171989/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.