Thời gian thấm thoát trôi qua, những năm tháng cuối của thời sinh viên dần khép lại bằng những ngày chúng tôi đi thực tập, bước đầu cọ sát với môi trường làm việc ở bên ngoài. Chuyện tình cảm giữa tôi và Thành vẫn êm đềm như thế. Nếu như dùng hai chữ “bình yên” để miêu tả mối quan hệ yêu đương của chúng tôi thì cũng không hẳn. Vẫn có những lúc giận hờn vu vơ, ghen tuông kịch liệt… nhưng sau cùng, tình cảm đôi lứa dành cho nhau đủ lớn nên hết thảy vẫn có thể vượt qua, tha thứ và bao dung cho nhau. 
Khoảng thời gian mà tôi cảm thấy khó khăn nhất chính là giai đoạn đi thực tập. Thành đề xuất ý kiến, cả hai chúng tôi về quê và thực tập tại công ty nhà cậu ấy. Nghe qua thì có vẻ đó là một ý kiến hay, chúng tôi được ở gần nhau, nữa là sẽ không phải chịu nhiều áp lực như đi học việc ở nơi khác. Chuyện này quan trọng nên tôi gọi điện về tâm sự với mẹ. Sau khi suy nghĩ một ngày, mẹ tôi gọi điện tới, nói là tôi nên chọn thực tập ở công ty tại Hà Nội. Lý do là nên đi học việc một cách khách quan để hiểu được môi trường làm việc ở bên ngoài thế nào. 
Tôi nghe lời mẹ và quyết định đăng ký thực tập ở một công ty cách khu trọ 10km. Khỏi nói, khi biết chuyện, Thành giận tôi vô cùng. Cả ngày cậu ấy không nói chuyện, cũng không muốn nhìn mặt tôi. Tôi cũng không làm lành trước, chiến tranh lạnh đến ngày thứ 3, rốt cuộc vẫn là Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-phia-anh/2572533/chuong-16.html