Đầu tháng Mười, sau cơn mưa rào chóng vánh diễn ra khoảng nửa giờ đồng hồ, bầu trời như được tẩy rửa, ánh nắng vàng nhẹ nhàng xuyên qua hàng mây chiếu xuống những giọt nước mưa còn đọng trên lá cây khiến chúng lấp lánh như thủy tinh trong suốt. Ngồi bên khung cửa sổ của lớp học, tâm trí tôi không tập trung vào bài giảng mà giáo viên đang truyền đạt, ngược lại, tôi bận rộn nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài trời, thỉnh thoảng lại lấy bút chì gạch gạch, xóa xóa trên tờ giấy nháp. Trên đó, tôi liệt kê cả thảy 7 chàng trai nhìn được nhất, tôi sử dụng phương pháp loại trừ, sau cùng chọn ra 3 gương mặt sáng giá nhất để hẹn hò. 
3 chàng trai ấy lần lượt đến từ các khoa khác nhau trong trường tôi. Họ có những điểm chung nhất định như, chiều cao na ná Thành, cũng đẹp trai, sáng sủa, đều là sinh viên, và quan trọng nhất là họ có ý với tôi. Sau khi lên kế hoạch bước đầu, tôi bật đèn xanh, thả tín hiệu mập mờ cho anh chàng tên Bách, sinh viên năm thứ 3. Nhắn tin qua lại mấy ngày, Bách ngỏ ý muốn rủ tôi đi xem phim ngoài rạp. 
Không dừng lại ở việc nhắn tin, những giờ giải lao trên lớp tôi cũng tích cực xuống căng tin của trường, có khi còn nhắn tin rủ Bách xuống ngồi uống nước và cùng trò chuyện. Những lúc như vậy, tôi thấy ánh mắt Thành ngẩn ngơ. Bước đầu tôi tạo hiệu ứng thành công. Giữa tôi và Bách, đều là sinh viên trong trường nên có rất nhiều chủ đề để nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-phia-anh/2572520/chuong-9.html