Anh nhẹ nhàng đến gần cậu, đưa tay chạm vào gò má, cậu ngước lên nhìn anh trong đôi mắt mang theo một tầng nước mắt, anh nhẹ nhàng chạm vào mắt cậu muốn đem tất cả nước mắt trong đôi mắt ấy lau đi.
Anh nhìn cậu phát ra giọng nói khàn khàn
"Từ bao giờ"
anh dừng lại rồi lại tiếp tục nói
"Họ bắt đầu từ bao giờ"
Cậu ngước lên nhìn anh một lúc lâu sau cậu mới trả lời
"Em không biết...".
Sắc trời dần tối, Khắp căn nhà bị lấp đầy bởi bóng tối và sự im lặng, Hai người đều nhìn về phía bầu trời cao vời vợi, Mang trong mình một trái tim bị tổn thương Anh nhẹ nhàng bước đến bên cậu, ngồi xuống kế bên cậu
"Anh biết, Biết em thích Cao Lãng"
Vừa nói anh vừa nhìn cậu, Cậu nghe thấy thế thì cười nhếch mép rất nhanh lại hạ xuống giống như tự khinh thường chính bản thân mình
"Thế thì đã sao".
"Thế thì sao lại không tỏ tình.."
ánh mắt anh nhìn chăm chú vào cậu
"Tỏ tình hả, em có gì để thích người ta, người ta có tất cả còn em chả có gì".
Bóng tối lại một lần nữa bao trùm cả thành phố, Cậu ngồi nhìn thành phố hoa lệ về đêm.
cậu chẳng biết sau này cậu sẽ đối mặt với Cao lãng như thế nào, tiếng điện thoại vang Lên, cậu vơ tay lấy điện thoại.
Cậu làm việc thêm ở quán cà phê và làm thêm việc đội Vệ sinh và chăm sóc thú cưng cho các gia đình giàu có không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-ve-anh-sang/2744963/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.