Editor: pwannn
______________________
Lương Ngôn đi một vòng quanh nhà trẻ kiểm tra cửa nẻo, cuối cùng tắt hết đèn trước khi qua chào bác bảo vệ ở cổng gần trạm xe buýt.
Nhà trẻ Hồng Tâm ở Giang Bắc, nhà cô ở Giang Nam. Sau khi cô vào làm ở nhà trẻ vốn muốn thuê một nhà trọ nhỏ ở Giang Bắc với bạn, nhưng mẹ của cô, giáo sư Tưởng Dung, kiên quyết không đồng ý, bỏ phiếu phủ quyết đề nghị của cô, thế là cô đành phải tiếp tục sống ở nhà.
Thật ra khi còn học đại học, có rất nhiều bạn bè ghen tị vì nhà cô ở đây, bình thường cuối tuần có thể về nhà. Nhưng Lương Ngôn không nghĩ như vậy, nếu có thể tự quyết, cô sẽ chọn một trường ở ngoài tỉnh.
Từ lúc tan tầm đến giờ, giáo sư Tưởng Dung đã gửi cho cô rất nhiều tin nhắn WeChat, từ những lời hỏi thăm nhẹ nhàng ban đầu đến tra hỏi như có súng lẫn gậy ở sau lưng vậy. Lương Ngôn nói mình đang tăng ca nhưng bà không tin, vẫn nghi ngờ cô đang đi chơi bên ngoài, ra lệnh cô phải trở về mau.
Không thể nói lý, Lương Ngôn bĩu môi bực bội không nhắn lại.
Cô sờ sờ cái bụng đang kêu ầm lên của mình, hơi hối hận lúc chiều không ăn lót dạ nhiều hơn một chút, đang nghĩ có nên làm lễ truy điệu lục phủ ngũ tạng của mình hay không thì xe buýt về nhà đã đến.
Xe buýt liên vùng đã dừng chạy từ lâu, chuyến này có thể là chuyến cuối cùng nên Lương Ngôn không dám bỏ qua, nếu không cô phải thuê xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tuyet-luc-5-gio/224458/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.