🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Thính Miên theo bản năng vuốt ve cánh tay của mình.

Khi người ta đổ máu, cảm giác đau đớn sẽ như một con dao cắt đứt các dây thần kinh, rồi dần dần chiếm lĩnh cả não bộ, vẽ ra một khoảng trống an toàn và ấm áp, nó sẽ làm người ta quên đi sự dày vò trong tâm hồn chốc lát. Dùng sự thống khố này để thế chỗ cho sự thống khổ khác, đây cũng là một biện pháp ít tốn kém mà hữu hiệu.

Thẩm Thính Miên đeo túi đi vào trường, đi tới nửa đường thì gặp cô Trần và Lý Mục Trạch.

Lý Mục Trạch đang ôm một chồng sách, chỉ để lộ ra hàng lông mày.

Cô Trần vội vàng nói: “Ai, Thẩm Thính Miên, tới đây giúp một chút nào.”

Thẩm Thính Miên tiến lên, ôm một vài cuốn sách trong tay Lý Mục Trạch, hắn liếc nhìn cậu một chút, rồi lại vội vã quay đi.

Bọn họ đi qua sân thể dục, cô Trần hỏi thăm Thẩm Thính Miên một chút: “Cậu về nhà à?”

Thẩm Thính Miên đáp lời: “Vâng ạ, em về lấy một ít đồ.”

Lý Mục Trạch sóng đôi đi bên Thẩm Thính Miên trên sân thể dục, thâm tâm thập phần nhộn nhạo.

Quả bóng lăn ra ngoài biên, hắn phá lệ đưa chân sút bóng trở về sân, nếu là ngày thường thì đừng hòng, mặc kệ ai có kêu gào hay hiền hòa nhờ hắn đá giúp bóng vào, hắn cũng đều làm lơ.

Tuổi gì mà đòi giúp! Tự mình không có chân sao! Bọn ngốc.

Lý Mục Trạch không quen với tật xấu của bọn họ. Nhưng hiện tại thì không giống vậy, người hắn thích đang ở bên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tu-nhi-sinh/231590/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.