*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Sao lại hút thuốc thế này?”
“Tớ cũng không biết nữa, chỉ là cảm thấy… nó rất ngầu, nhưng cũng không hưởng thụ nhiều lắm. Hy vọng cậu đừng học tớ đấy nha.”
“Cho tớ một điếu đi, không nghiện đâu mà lo.”
“Cái này dễ nghiện lắm đấy.”
“Không đâu, tớ không nghiện thứ gì cả đâu, cam đoan đấy.”
“Xoẹt”, tiếng bật lửa vang lên.
Thẩm Thính Miên ho khan hai tiếng, sau đó đều đặn nhả khói.
Lý Mục Trạch nhìn bộ dạng hờ hững của cậu, nhịn không được liền hỏi: “Sao lại muốn học cái này, có phải cậu không vui hay không?”
“Không có.” Thẩm Thính Miên thấp giọng nói, “Muốn thử xem cảm giác làm đứa trẻ hư là ra sao?”
“Phốc, hút thuốc một cái là thành trẻ hư, ai dạy cậu thế hả?” Lý Mục Trạch cười cười rồi nhìn ra ngoài, hù dọa cậu, “Chút nữa giáo viên tới là phiền phức lắm đó.”
Thẩm Thính Miên, người luôn ngoan ngoãn nghe lời, nay lại không sợ hãi cười nói: “Sợ gì chứ.”
Lý Mục Trạch nhìn sắc mặt tái nhợt kia, liền đoạt lại điếu thuốc, khẩn trương nói: “Nếu cậu không ổn thì chúng ta đừng đi công viên trò chơi nữa.”
“Không, vẫn đi cơ.”
Thẩm Thính Miên đứng lên, phủi mông, “Đi thôi.”
Lý Mục Trạch cùng cậu ra ngoài, ở bên tai cậu liên tục lèm bèm: “Hôm nay cậu đã uống thuốc chưa, đã uống thuốc chưa?”
“Nhắc mới nhớ…” Thẩm Thính Miên hỏi hắn, “Hôm qua cậu đổi tên đại diện à?”
“A,” Lý Mục Trạch nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tu-nhi-sinh/1019003/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.