Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, khi hoàng hôn bắt đầu ló dạng, báo hiệu cho sự kết thức của một ngày, trong từng hẻm nhỏ, dãy nhà, zombie bắt đầu xuất hiện đông đảo. Trời còn chưa tối nhưng quanh đây đã bị bầu không khí âm u nhấn chìm không thấy ánh sáng. Từng con mắt vô hồn, đỏ có, đen có, trắng có di chuyển trên đường. Những con mèo hoang, con chó nhà thậm chí đến cả lũ chuột cũng không dám thở mạnh, nhưng sợ bị ăn thịt.
Trên nóc nhà nơi hai người ngất đi nhiều giờ, cơn gió lạnh thổi qua từng khẽ tóc trắng, Hương Trà tỉnh dậy, ánh mắt cô đờ dẫn nhìn quanh như kiếm tìm gì đó hoặc như không muốn tìm gì cả, chỉ muốn nhìn thế thôi.
Hương Trà nhìn đến Văn Trung đang nằm ngất đi như chết thì đột nhiên ánh mắt có lại tiêu cự, cô tỉnh hẳn ra. Hương Trà nghiến răng, nhìn Văn Trung bằng ánh mắt đầy ác ý. Nụ hôn đầu của cô thế mà lại cho cái tên biến thái này, không chỉ thế, tên nhóc này còn khiến cô suýt bội thực năng lượng nữa chứ, thù này mà không trả thì cô là Hương gì đó rồi.
Bốp... Bốp... Bốp... Bốp... Bốp... Bát... Bát... Bát... Bát...
Phì... Phì... Hương Trà xoa xoa bàn tay đau mỏi. Sau khi trả hết nợ nần, nhìn thành tựu của mình in sâu trên người Văn Trung, Hương Trà mới miễn cưỡng dễ chịu đôi chút. Cô ngồi xuống bên cạnh Văn Trung, nhìn cậu mà lẩm nhẩm: “Đúng là cậy mạnh.” Cơ thể đã tới giới hạn hấp thu, tội chi vì một con zombie cấp hai mà liều mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tra-noi-mat-the/4131551/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.