Sắc mặt Bạch Tường Vi trắng bệch, có phần khó chịu: “Ngày hôm sau, anh ta có... có trả thù cậu không...”
”Một chuyện nhỏ như vậy mà cô cũng nhớ đến tận giờ à, cô cho rằng chúng tôiai cũng giống như cô, nhàm chán quá mà đi làm những chuyện rảnh rỗi vậyhả?” Lời nói Kỷ Dung Vũ cũng không hề dễ lọt tai gì, thậm chí có phầnkhông muốn buông tha cho kẻ đó.
Quả thật, Bạch Tường Vi đã chịukhông nổi sự ngạo mạn và coi thường của vị đại tiểu thư nào đó, nhưngnghĩ đến cảnh ngộ của bản thân trong vòng nửa năm qua, lại cắn răng. Côta cố gắng ép xuống sự phẫn nộ và nghẹn khuất với Kỷ Dung Vũ, nói: “Xinlỗi bạn học Kỷ, tôi thực sự không còn biện pháp nào khác. Mỗi ngày trôiqua, tôi, tôi, thậm chí, không thể nào học tập tốt được. Tôi nghĩ, nếunhư chúng ta đều đang gặp rắc rối, thì có thể đến nhờ bạn học Hiên Viênđể giúp đỡ. Dù sao, chúng ta coi như, coi như cũng… từng giúp đỡ anh ta...”
Kỷ Dung Vũ thật sự cũng theo không kịp “mạch não” của vị nữ chính "khác người" trong thế giới vườn trường này rồi. Chẳng lẽ chỉ bởi vì Hiên Viên gì gì đó ở trường chưa từng tiếp xúc với bất kỳ nữ sinhnào? Chỉ có, mình và cô ta coi như từng gặp tên Hiên Viên kia, nên cảmthấy cái tên đó sẽ vì bọn cô có từng tiếp xúc qua mà đối với các cô sẽcó khác biệt? Hay là do sự ngạo mạn đến “ngu xuẩn” của cô có thể làm tấm mộc cho cô ta?
Cô ta dựa vào cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-toi-tam-nguyen-nhan-sinh-tien-cong-chiem-dong/1984870/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.