Khi lên tới lớp thời gian vẫn còn sớm, trong tiết đầu buổi chiều, tôi luôn buồn ngủ, tôi bước đi chậm rãi và có chút lo lắng.
Bạn cùng phòng Giang Giang ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, cô ấy kéo Hạ Hiểu, một cô nàng vô cùng giàu có, đến bên cạnh và quét quần áo của tôi lên xuống như chụp X-quang.
"Chiếc váy này là thật hay giả vậy? Đây là mẫu mới nhất của miumiu à?"
Tôi giả vờ ngu ngốc: "...Cái gì miumiu?"
Hạ Hiểu nhìn một hồi, sau đó không kiên nhẫn chặc lưỡi, ánh mắt trở lại vẻ khinh thường trước đó.
"Tôi không nghĩ bạn có tiền để mua cái này. Quên đi...nhưng bạn mua nó ở đâu vậy? Nhìn khá đẹp..."
Tôi không trả lời, ngước mắt lên, tình cờ bắt gặp ánh mắt đầy ẩn ý của Hạ Hiểu.
Sau giờ học, tôi quay lại ký túc xá để lấy tài liệu.
Chỉ có Hạ Hiểu ở đó.
Cô ấy đang đeo mặt nạ và đã đứng đằng sau tôi từ lúc nào.
“Cô là người tối qua phải không?”
Tôi giật mình.
"Cô xuống từ chiếc Maybach màu đen, đi đến tầng trên cùng của Vườn Thượng Uyển... Thang máy mà Giang Khâm đưa cô đến là lối đi VIP, chỉ có thể lên tầng 88."
Tay tôi không ngừng cử động, giọng nói rất nhẹ nhàng: “Cô nhận nhầm người rồi.”
Hạ Hiểu hừ lạnh một tiếng: "Tôi biết rõ mình có nhận nhầm hay không. Đừng tưởng mình có thể leo cao. Gia thế như anh ấy chỉ coi cô là thú tiêu khiển mà thôi."
Cô ta quay người ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-toi-hanh-phuc/3354252/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.