7.
Nhưng tôi đứng sau khung cửa sổ chật hẹp bẩn thỉu, tay chân lạnh buốt.
Hoá ra bây giờ thành tích của tôi tốt như vậy cũng vô dụng.
Bố mẹ không muốn tôi đi học trung học.
Tôi đã nhìn thấy kết quả của những cô gái nghỉ học sớm.
Họ kết hôn sớm và sinh con với những vết rạn đầy trên bụng, việc đó có thể trở thành cơn ác mộng của tôi lúc nửa đêm.
Nếu may mắn thì gặp được người chồng siêng năng và biết quan tâm đến người khác, nhưng có rất nhiều người chồng vô tâm chỉ nằm dài trên giường chờ người đến chăm sóc.
Có mấy cô gái chưa đến hai mươi tuổi, cõng một đứa bé đang khóc trên lưng, làm việc tất bật trước bếp, nhưng người đứng sau chỉ biết chửi rủa, chê cô ấy chậm chạp, họ đang chơi cờ, đánh bài. Thậm chí còn đá cô ấy từ phía sau, giống như đánh ch.ó.
Hơn nữa, nếu đứa con đầu lòng còn sinh ra con gái, chưa đầy một tháng, cô lại phải có thai và cố gắng sinh con trai.
Ngược lại, con gái thường có những cái tên liên quan đến “anh trai”, vừa tùy tiện vừa buồn bã.
Khi lớn lên, tôi sẽ tiếp tục lặp lại cuộc đời của mẹ.
Tôi đã nghe kế hoạch của bố mẹ tôi.
Nhưng tôi không có sự lựa chọn.
Tôi chỉ biết giả vờ như không biết và học như điên.
Tôi âm thầm làm việc nhà và dành dụm một phần chi phí sinh hoạt hàng ngày vốn không nhiều để trang trải học phí trung học.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-toi-hanh-phuc/3354250/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.