Uông Thư Vỹ đơ người không biết phải làm sao, cô gái này lại gọi mình là chị dâu, vậy là có ý gì. Cô đưa ánh mắt cầu cứu nhìn Mạc nghiên.
"Tôi...."
"Chị dâu, chị nhân từ đừng tính toán với em được không, anh ấy mà biết, chắc cái mạng của em cũng không còn mất!!
Uông Thư vỹ xua xua tay.
"Không đâu, anh cả không phải là người như vậy."
Y Y khuôn mặt biểu cảm.
"Chị không biết đâu, bộ dạng khi tức giận của Phong Quỳ thực sự rất là..."
"Y Y!!!" Đột nhiên Mạc Nghiên gọi một tiếng. "Mau đi làm việc của em đi, đừng gây thêm chuyện nữa."
"Nhưng em đang giải thích với chị dâu."
Mạc Nghiên đi tới, dí lên trán cô một cái.
"Em nghĩ ai cũng nhỏ mọn như em sao." Sau đó quay sang Uông Thư Vỹ.
"Con nhóc này miệng mồm nhanh nhảu nhưng não có vấn đề, cô đừng để tâm."
Uông Thư Vỹ biết Y Y chỉ là hiểu lầm, hơn nữa mối quan hệ giữa Uông Tịnh Lam và Mạc Nghiên cô không phải là không biết.
"Không sao ..."
Y Y không hài lòng trừng mắt với Mạc Nghiên.
"Anh nói cái gì? Dám chê em ngốc???"
Mạc Nghiên nghiêng đầu bĩu môi.
"Là do em tự nhận đấy thôi."
"Anh!!!!Hừ!!! Anh cứ đợi đấy!!!"
Y Y nói một câu, không thèm để ý tới Mạc Nghiên nữa. Nắm lấy tay Uông Thư Vỹ, cười tươi.
"Chị dâu, em đi chuẩn bị đồ cho chị, chị đợi một chút nhé!!!"
"Tôi...cô cứ gọi tôi là Thư vỹ được rồi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664287/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.