"Chủ tịch, anh ấy...Uông chính Thành thật sự không biết vì sao, vẫn không động đến tôi..."
"Vậy nó còn giữ cô bên cạnh làm cái gì?"
Nói đến đây, Vân Vỹ lại cảm thấy ấm ức.
"Tôi ở bên cạnh Uông Chính Thành, anh ấy không cho tôi đến gần, ngay cả nơi ở của anh ấy tôi cũng không vào được một bước. Chỉ là thỉnh thoảng, anh ấy lại ghé qua, không làm gì cả, chỉ bắt tôi ngồi một chỗ, nhìn khuôn mặt tôi một lát, rồi lại đi khỏi."
Uông Bạch ánh mắt trầm tư, ông hiểu, Uông Chính Thành vốn biết người này không phải Uông Thư Vỹ, mà thứ hắn ta cần chỉ có Uông Thư Vỹ, điều mà Vân Vỹ có, chỉ là tướng mạo của người kia. Cũng tại ông đã đánh giá Vân Vỹ quá cao, hy vọng dựa vào cô ta có thể khiến cho Uông Chính Thành thay đổi, hoặc chí ít trở về như trước kia cũng đã tốt.
"Được rồi...cô đi ra đi..." ông đưa tay day trán.
Vân Vỹ không nói thêm, chỉ vâng một câu rồi đi ra ngoài.
Đợi Vân Vỹ đi ra, trợ lý của Uông lão bước vào. Bà cầm một tệp hồ sơ, đặt lên bàn.
"Lão gia, kết quả điều tra đã có rồi."
Lúc này Uông Bạch xoay ghế lại, nhìn tệp hồ sơ kia một lát rồi mới mở ra.
Quả nhiên không ngoài những gì đã dự đoán.
"Em gái của Lương Trà vẫn còn sống..."
Trợ lý gật đầu.
"Phải, cô ta đã thay tên đổi họ, nhưng gương mặt thì làm sao dễ dàng thay đổi như thế."
Uông Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664236/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.