🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Máy bay hạ cánh, đi thêm một đoạn tàu biển, cuối cùng cũng đến nơi.



Veashar không thay đổi nhiều, nơi này vốn đẹp đẽ, sau từng ấy năm nó vẫn mang trong mình sự tĩnh lặng hiếm có. Nhịp sống cứ thế tiếp diễn, cuộc sống là hướng về phía trước chứ không bao giờ đi ngược lại.



Niên Hạ lần đầu được thấy biển, cô bé sung sướng nhảy cẫng trên cát. Bàn chân bé nhỏ lẫn trong cát vàng, tiếng cười thích thú của cô bé vang vọng.



''Mẹ ơi, cát!! Cát!!''



''Mẹ ơi, con muốn tìm sao biển!!!''



Thư Vỹ mỉm cười. Con bé này có chút nghịch ngợm, không giống cô cũng chẳng giống cha nó, cái tính này lại giống hệt Nam Trân Tâm.



Hai mẹ con bọn họ dừng chân tại một sạp bán nước nhỏ. Bà chủ quán nước là một người phụ nữ bản địa phúc hậu. Thư Vỹ gọi một trái dừa. Người phụ nữ đưa tới, thấy hai mẹ con bọn họ thì cười tít mắt.



''Ôi chao! Con bé xinh xắn quá, trông cứ như búp bê vậy!!!''



Thư Vỹ đón lấy trái dừa, cười nhẹ nhàng.



''Cảm ơn chị!!''



''Hai mẹ con đến đây du lịch sao?''



Thư Vỹ cám ống hút rồi đưa cho con gái.



''Dạ vâng....''



Người phụ nữ bận rộn làm việc cũng không khỏi than phiền. ''Ai dà, nơi này trước kia cũng nhiều khách du lịch lắm, nhưng mà trước đây xảy ra động đất, sau đó cũng ít khách đi rồi...''



''Vậy ạ...''



Năm đó xảy ra vụ việc này, Thuần Bình và chồng cô ấy cũng đã bỏ mạng tại đây. Không biết bao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tinh-ruc-chay/2664109/chuong-148.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hương Tình Rực Cháy
Chương 148: Phần Cuối (2) Ngoại Truyện
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.