Trans & edit: Gấu
Lâm Tiểu Thu đã một tháng không trở về, nên nàng không biết nhà mình lại phát sinh biến hóa tới long trời lở đất. Biến hóa lớn nhất là cha nàng.
Lâm Bảo vốn là một người ôn nhu lạc quan, trong ngày thường rất hay giúp đỡ mọi người xunh quanh, dù có là người bị mắng thì cả ngày anh cũng ngây ngô vui tươi, còn hiện tại cả ngày mang dáng vẻ thù hận thống khổ, ai không biết còn tưởng người trong thôn đều thiếu tiền của anh.
"Cha, làm sao vậy?" Cái miệng nhỏ của Lâm Tiểu Thu cắn cắn khoai lang, con mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cha nàng. Lâm Bảo lắc đầu một cái, cúi đầu cho thêm củi vào bếp, phỏng chừng là bị khói sặc tới khụ khụ không yên, anh bưng mặt đi ra gian nhà khác.
Lâm Tiểu Thu cũng đi theo ra ngoài, liền nhìn thấy cha nàng quay lưng lại cúi đầu gạt lệ, phỏng chừng là bị sặc lợi hại, tiểu cô nương này vẫn rất hiếu thuận, âm thanh giòn tan vang lên.
"Cha, để con nhóm lửa cho."
Lâm Bảo lập tức quay đầu lại, Lâm Tiểu Thu thấy vành mắt của cha hồng hồng, nước mắt đều nhuộm ướt khuôn mặt.
Anh vội vã xoa mặt, cười khổ nói, "Không cần, Tiểu... Tiểu Thu con ăn nhiều một chút, vào thị trấn rồi liền không ăn được loại khoai tây đỏ ngọt như vậy."
Lâm Tiểu Thu ồ một tiếng, đăm chiêu nhìn chằm chằm cha nàng. Lâm Bảo hình như có tâm sự vội vã mà đun xong nước, nhưng lại cứ thế lấy mặc kệ tay bị nóng. Lâm Tiểu Thu nhìn thấy cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thon-diem-tinh/201007/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.