Tiểu mỹ nhân ngã vào trong một lồng ngực rộng lớn, cánh tay rắn chắc có cảm giác quen thuộc. Con ngươi mỹ lệ của Tần Hương Y mở thật to, hai tròng mắt long lanh tựa như hai ao nước xuân, nhẹ nhàng sáng lên. 
“Hoàng hậu, trán của ngươi nóng quá!” Ngón tay của Bắc Đường Húc Phong lơ đãng xẹt qua da thịt Tần Hương Y, một trận cực nóng xâm nhập mà đến, nàng đang phát sốt! Hắn mẫn cảm nhăn lông mày lại, bàn tay đã rơi vào trên trán của nàng. 
“Hoàng thượng, thần thiếp không có chuyện gì.” Tần Hương Y che dấu phần ngắn ngủi xúc động trong lòng kia, ngắm Âu Dương Nghi Lâm ôm má nhỏ giọng nức nở đứng ở cách đó không xa một cái, nàng vẫn vẻ mặt tinh khiết yên lặng như cũ, ủy khuất giống như đóa hoa muốn rũ xuống, nhưng trong đôi mắt trong suốt như tuyết lại có thêm một phần ánh sáng khác thường. 
Bằng trực giác nữ tử, Tần Hương Y cảm thấy đó là ghen tị, thậm chí có thể nói là hận. 
“Hoàng thượng ——” Âu Dương Nghi Lâm nũng nịu kêu Bắc Đường Húc Phong một tiếng, trong mắt của nàng là khát vọng, khát vọng được đến yêu mến của hắn, khát vọng hắn có thể quay đầu liếc mắt nhìn, quan tâm nàng một tiếng, dù sao nàng cũng là người bị hại, một cái tát của Ngu Uyển Nhi kia không nhẹ, khóe miệng đau đến run lên. 
Bắc Đường Húc Phong giống như không nghe thấy, ánh mắt dời về phía Lệ Hưu bên cạnh, sắc mặt lạnh đi, nói: “Lệ Hưu, ngươi chăm sóc hoàng hậu như thế nào?” 
“Hồi hoàng thượng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495136/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.