Bắc Đường Húc Phong, ngươi còn có thể nói cái gì với ta, chẳng qua những lời êm ái bên tai, đợi người đến tố cáo ta, liền tới tìm ta gây phiền phức. Đợi cho hai bên đều lui xuống, Tần Hương Y cung kính gật đầu, nói: "Hoàng thượng có gì muốn nói với Thần thiếp?"
Bắc Đường Húc Phong vẫn chưa nói gì, chỉ là chăm chú nhìn nàng, đôi mắt sáng lên, hình dạng âm trầm, đột nhiên bàn tay to của hắn đưa tới, giữ chặt cằm nàng, "Lẽ nào trẫm đến đây với ý đồ gì, hoàng hậu không rõ?"
Tần Hương Y không có phản kháng, chỉ là lạnh nhạt cười một cái, nói: "Lòng của hoàng thượng nô tì làm sao có thể đoán được?"
"Khá lắm, nữ nhân thông minh!" Bắc Đường Húc Phong mạnh mẽ buông tay ra, mím môi cười, tựa hồ phản ứng của Tần Hương Y đều ở trong dự liệu của hắn.
"Đa tạ hoàng thượng khen ngợi." Tần Hương Y vẫn trấn định như nước, chậm rãi trả lời.
"Hoàng hậu đã giết ba cung nữ thật sao?" Bắc Đường Húc Phong lắc lắc ống tay áo, con ngươi đen vừa chuyển.
"Nô tì không có." Tần hương y trả lời, sắc mặt không có chút kinh hãi.
"Ngươi nói không thì không có? Trẫm sẽ tin sao?" Bắc Đường Húc Phong hỏi lại.
"Kỳ thực niềm tin của hoàng thượng không phải do Thần thiếp tạo nên, bằng không sẽ không hỏi Thần thiếp như vậy." Tần Hương Y bình tĩnh nhướng mắt, liếc Bắc Đường Húc Phong, sự trấn định cứng cỏi trong mắt nàng khiến người khâm phục.
Rất thông minh, nữ nhân rất có quyết đoán! Bắc Đường Húc Phong thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thom-me-hoac-cua-hoang-hau/1495089/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.