Ngón chân linh hoạt lướt qua, chạy theo sợi tóc ngắn ngủi, khiến người tê cả da đầu, cảm giác mềm yếu tràn ngập toàn thân, phân thân không có cách nào che đậy dần đứng lên.
“Tôi, tôi…” Lỗ tai của Phó Tiểu Thanh đều hồng thấu, lắp ba lắp bắp không thể nói câu hoàn chỉnh.
Ông chủ Tần liếm liếm đôi môi: “Cậu cái gì?”
Giọng nói nhu hòa, có thể nghe được ý tứ thẹn qua thành giận, giống như lúc gặp nhau ở trên đường, cảm giác hắn nói chuyện giống như thế.
Nam nhân vừa nói, một bên đem hai tay chống trên tay vịn ghế dựa, eo mông phát lực xông lên, đem cái mông nâng giữa không trung! Vị trí nằm trúng ngay dưới quần Phó Tiểu Thanh, bắp đùi đặt lên nhau, vừa vặn kẹp lấy nhục thịt ngạnh lên.
“A… Ưm a…” Côn thịt nóng như lửa, nam nhân vừa mới nắm chặt hai chân, liền bị nóng làm rên rỉ. Nam nhân không khỏe uốn éo cái mông, không ngờ, côn thịt Phó Tiểu Thanh cứng rắn lay động giữa hai chân hắn, trái phải đánh vào bên trong bắp đùi.
“Ừm… Cậu sao, lại cứng như thế… Nha a!…”
Thịt nơi đó là mềm mại nhất, lập tức trở thành một mảnh đỏ chót. Nam nhân lại không an phận khẽ rên, trước sau lay động vòng eo, kẹp lấy cán tráng kiện vuốt. Phó Tiểu Thanh rất nhanh liền bị hắn mài côn thịt đến dựng thẳng, gân mạch lộ ra.
Phó Tiểu Thanh không ngừng thở dốc, có chút thẹn thùng nhìn xuống phía dưới — cậu mới hưởng qua một lần ăn mặn, phân thân vẫn hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-thao-thuc-tinh/2214762/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.