“Nhưng ngươi vẫn đi.” Ánh mắt Tang xuyên qua mũ trùm nhìn về phía Trần Duệ. Gương mặt kia thực trẻ trung, thoạt nhìn chỉ 14, 15 tuổi nhưng đã phải gánh vác quá nhiều thứ không thuộc về tuổi này.
“Nếu ta không đi sẽ không phát hiện ra hung thủ hại nhiều người của nhà họ Trần chúng ta. Nếu ta không đi thì dù sống sót thì thứ trong túi da này cũng đã chết, và thối nát.” Trần Duệ chỉ vào ngực mình, giọng cao đến chói tai.
“Ngươi phát hiện được gì ở Vô Cùng Các?” Qua hồi lâu Tang mới nhẹ giọng nói ra một câu này.
“Ta đi theo nữ nhân kia,” ánh sáng trong mắt Trần Duệ lập tức lạnh xuống, tay nắm chặt, khớp xương nhô lên, “Nữ nhân giết chết ông nội, cha mẹ và anh trai ta…… Rốt cuộc ta cũng phát hiện ra bí mật của bà ta.”
***
Ban đầu ta cũng chưa phát hiện được hành vi của bà ta có gì khác thường. Bà ta khôn khéo có khả năng, đối với nguyên liệu nấu ăn và việc nấu nướng có được kiến thức và năng lực vượt xa người thường nên ta luôn cho rằng Vô Cùng Các có được ngày hôm nay là do tài năng kinh doanh của bà ta.
Nhưng sau đó ta mới phát hiện mình sai rồi, hóa ra chúng ta chỉ nhìn được một mặt. Còn một mặt khác bà ta giấu trong bóng tối, đó mới là nguyên nhân chính khiến việc làm ăn của Vô Cùng Các thịnh vượng.
Khi đó ta đã theo dõi bà ta được một thời gian và phát hiện sinh hoạt của bà ta cực kỳ đơn giản, không hề xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tang/445461/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.