Một năm kia mẹ vừa sinh em gái, không, không phải tiểu muội muội mà ngươi gặp đâu, nàng là đại muội muội của ta. Nàng không quá xinh đẹp nhưng thực đáng yêu, chỗ nào cũng tròn vo, giống đứa nhỏ trong tranh tết.
Mẹ rất thương yêu nàng, còn đặt cho nàng cái tên Tiểu Lăng. Mỗi ngày ta đều có thể nghe thấy mẹ gọi Tiểu Lăng, Tiểu Lăng rồi chọc nàng cười dù khi ấy em gái ta còn chưa thể nói chuyện được.
Nhưng đại muội muội sinh ra không đúng thời điểm, năm ấy có nạn châu chấu, lại có mưa đá liên tiếp rơi xuống thôn này. Đại muội muội cũng là đứa nhỏ duy nhất được sinh ra lúc ấy mà sống quá ba tháng.
“Những…… những đứa nhỏ khác…… đều làm sao vậy?” Amy cảm thấy rất khó mà kiểm soát giọng nói run rẩy của mình.
Thâm Nhi bình tĩnh nhìn nàng trong chốc lát sau đó rũ mắt nói, “Ta đã bảo ngươi đừng hỏi, có một số việc một khi biết sẽ không tốt với ngươi đâu, thế nên đừng hỏi.”
“Vậy Tiểu Lăng thì sao? Sao ta chưa từng gặp nàng?”
Thâm Nhi cắn môi, trên đó để lại hai dấu răng thật sâu.
Đêm đó rốt cuộc cha vẫn mang Tiểu Lăng đi, ta nhớ rõ mẹ quỳ xuống dập đầu đến chảy máu nhưng cha vẫn không nói một lời mà ôm Tiểu Lăng ra cửa. Một khắc ông ta bước chân ra ngoài mẹ giống như nổi điên mà đuổi theo túm chặt lấy ống quần của ông ta. Ta nghe thấy mẹ gào lên: Dùng ta, dùng mệnh của ta đổi lấy nàng có được không? Như vậy trong nhà sẽ ít đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tang/445389/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.