"Ai?Ai ra?" Mục Tiểu Ngọ mạnh mẽ rút tay ra, vừa xoa xoa cổ tay vừa nhìn bà lão trước mặt: Nàng hai mắt vẩn đục, tóc bạc trắng, cả nếp nhăn như dùng dao nhỏ khắc ra tới, cô ấy được cho là bằng tuổi Diêm Bạch Lâm, nhưng có vẻ cô ấy lớn hơn 10 tuổi so với Diêm tộc được chăm sóc tốt.Thử nghiệm quảng cáo hình mờ thử nghiệm quảng cáo hình mờ. 
"Ngươi nói chính là ai?"Mục Tiểu Ngọ hỏi lại một câu. 
Bà lão nghiêng người, một mặt quả óc chó già gân như dán vào mặt Mục Tiểu Ngọ, bà ta run rẩy nói “Kia khối vải đỏ, hắn còn cái, chính là bày ra mặt gương mặt kia, đã thay đổi. Đen sì, nhăn bèo nhèo. Còn có mắt......” Nàng run cầm cập, cảm giác như đã thấy con quái vật mà cô đã miêu tả, "Đôi mắt giống cục than, bên trong màu đỏ, bên trong màu đen,ta không dám nhìn nhiều, giống như sẽ bị cặp mắt kia hít vào…" 
"Mắt đỏ".Mục Tiểu Ngọ thể hiện sự nghiêm túc trên khuôn mặt, cô cau mày và suy nghĩ một lúc, cuối cùng hỏi lại "Ngươi biết hắn?" 
Những lời này như đâm cho bà Diêm một nhát dao, nàng run lên vẫy tay về phía Mục Tiểu Ngọ lắc đầu "Tôi không nhận ra anh ta!Những chuyện này tôi không liên quan gì tới tôi!Ta không biết gì hết!Đừng để hắn tìm đến ta…" 
"Ta biết không liên quan tới ngươi, nhưng ta cần phải biết hắn là ai mới có thể giúp đỡ ngươi, đúng không?"Mục Tiểu Ngọ hạ giọng xuống nói,vỗ về trên bàn tay khô khốc an ủi 
"Hắn...là rất lâu trước kia.Lúc đó Thanh Thành cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-tang/445256/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.