Nghe Lý Dật Dương nói, Phong Dạ đột nhiên có chút bối rối.
Cậu tỉnh lại với tư cách là sơn thần, biết không ai nhìn thấy mình liền đưa ra quyết định này.
Trong những ngày vô nghĩa, cậu cũng từng có chờ mong, nhưng lại tự mình đánh nát, ép buộc mình dấn thân vào công tác quản lý sơn vực.
Bởi vì cậu chưa bao giờ thấy cái bóng của hy vọng.
Cho nên sau khi cậu trở thành sơn thần, trấn nhỏ linh dị sự kiện mới trở nên ít đi.
Những dị linh trong núi, dần dần rút đi tư thái điên cuồng, thậm chí sinh ra linh ngư cùng Tiểu Long, làm cho ngọn núi này thai nghén ra thanh khí.
Cậu chưa bao giờ nghĩ tới, quy linh ở trên núi, biến mất bên ngoài kết cục.
...... Thẳng đến khi bị anh Dật Dương tìm được, bị anh dẫn ra khỏi núi, cậu mới lần thứ hai có cái gọi là ảo tưởng.
Cậu coi đó là một giấc mơ, vì vậy cậu mới nuông chiều bản thân.
Bây giờ tỉnh mộng, lại có người đến cướp lấy ngọn núi này, cậu cảm thấy đã đến lúc mình chấm dứt.
Cậu đã sống rất hạnh phúc.
Nhưng người quan trọng nhất đối với cậu cự tuyệt cậu, phủ định cậu, không cho cậu đi chấp hành quyết định đã sớm làm tốt.
Cậu hiện tại hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào.
Nhưng mà ở đây còn có một người, so với Sơn Thần đại nhân hiện tại lâm vào rối rắm còn phiền não hơn.
"Tại sao lại có suy nghĩ như vậy A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-son/2566849/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.