Ngoài cửa sổ tuyết đã bắt đầu rơi, Thẩm Diểu Thu nhìn khung cảnh xa la, lúc này anh một lần nữa mới nhớ ra mình đã rời khỏi Giang Nam rồi.
Sau khi đến nước ngoài, Thẩm Diểu Thu đã mất khá nhiều thời gian mới có thể từ từ thích ứng được, nơi đây từ màu mắt tới màu tóc Thẩm Diểu Thu chưa từng thấy qua, bọn họ còn nói ngôn ngữ rất khác nữa, Thẩm Diểu Thu nghe cũng không hiểu.
Nhưng Thẩm Diểu Thu cũng không cần phải nói chuyện với bọn họ, anh được Chu Kỳ Ngọc mang tới một căn nhà kiểu Tây vừa to vừa đẹp, người hầu ở trong nhà cũng đều là người Trung Quốc.
Chu Kỳ Ngọc thường xuyên sẽ dẫn anh ra ngoài chơi, Thẩm Diểu Thu cũng không cần động tay động chân làm gì, anh cũng chỉ có thể nhìn Chu Kỳ Ngọc nói chuyện lưu loát với những người tóc vàng đó, bản thân anh cũng cảm nhận được mọi thứ rất khác lạ.
Nhưng không biết có phải do ảnh hưởng của mùa đông không, Thẩm Diểu Thu cảm thấy càng lúc mình càng dễ buồn ngủ, thậm chí anh còn thấy mình mập lên rất nhiều, bụng cũng to hơn trước.
Hôm nay, bên ngoài tuyết rơi, Thẩm Diểu Thu choàng một chiếc khăn quàng cổ trắng, khiến cả người anh trông rất mềm mại.
Chu Kỳ Ngọc vừa lúc mới về, thì nhìn thấy anh đang ngồi bên cửa sổ ngắm tuyết.
Hắn từ phía sau đi tới ôm lấy người vào lòng: "Diểu Diểu, em về rồi đây." Hắn nói.
Tay Chu Kỳ Ngọc vừa vặn đặt lên cái bụng hơi phồng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-sen/3600070/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.