Cả đêm đó Thẩm Diểu Thu ngủ không được ngon giấc, sau khi rời giường rửa mặt xong thì mèo đen lại tới cọ cọ vào người anh, anh không ôm nó lên như mọi khi nữa, ánh mắt anh có chút tối tăm u sầu.
Bây giờ anh phải làm sao đây?
Trường Hạ đứng ở một bên, nhìn thấy góc mặt xinh đẹp của Thẩm Diểu Thu, không hiểu tại sao hôm nay nhìn anh trầm tĩnh hơn mọi ngày, trong phòng cực kỳ yên tĩnh, thỉnh thoảng thì có vài tiếng mèo kêu.
"Ngươi đi ra bên ngoài canh cửa, nếu thấy nhị thiếu gia tới thì nói với cậu ta là tôi bị bệnh, không muốn gặp người khác."
Thẩm Diểu Thu đột ngột lên tiếng, Trường Hạ nghe xong cũng không hỏi gì thêm nữa, vội vàng gật đầu rồi rời đi.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp. Buổi chiều khi mặt trời sắp lặn, Trường Hạ đã đứng ở bên ngoài canh cửa, nhìn thấy có người đi tới thì nàng liền lập tức tỉnh táo.
Trường Hạ thật sự rất sợ nhị thiếu gia, mặc dù nhị thiếu gia có ngoại hình rất đẹp, lại còn nói chuyện nho nhã lễ phép, nhưng không hiểu sao nàng vẫn cảm thấy ánh mắt của nhị thiếu gia rất đáng sợ, mỗi khi nhìn thấy thì cả người nàng đều cảm thấy da đầu tê dại.
Chu Kỳ Ngọc thấy tiểu nha đầu đang chặn ở cửa, nàng ngập ngừng lẩm bẩm gì đó trong miệng rồi sau đó cúi đầu nói: "Nhị thiếu gia, hôm nay trong người phu nhân không được khỏe.... Không tiện gặp người khác, thiếu gia có gì muốn nói thì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-sen/3600058/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.