Edit by ttan
Xe đi được một quãng xa, Ôn Noãn mới miễn cưỡng hồi hồn.
Người cô vẫn đang run rẩy, quan trọng nhất là không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Có chuyện gì vậy? Chúng ta đã đắc tội gì với cô ta sao?"
"Không có." Anh bóp vai cô, "Là cô ta đầu óc có vấn đề. Gặp chuyện, thì giận chó đánh mèo lên người chúng ta."
Ôn Noãn từ nhỏ đã không phải người an phận thủ thường, sau khi bất ngờ qua đi, vẫn có thể rất nhanh làm mình bình tĩnh trở lại.
Đáng mừng nhất là, cô nhóc Quyển Quyển này, không hề bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng, vẫn cứ ngủ say sưa trên ghế nôi ô tô.
Còn Lộ Trình Trình, cô tin Hướng Đồ Nam sẽ xử lý tốt.
Sau bất ngờ lớn như vậy, Hướng Đồ Nam lúc này lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Tục ngữ có câu không sợ bị trộm, chỉ sợ có kẻ trộm rình rập (1). Thà rằng là cục diện như bây giờ, còn hơn việc lúc nào cũng phải đề phòng Lộ Trình Trình làm hại, lo lắng phòng bị.
Ít nhất quyền chủ động đã được giao cho bên anh.
--
Ngoài dự kiến của Hướng Đồ Nam, cái chai trong tay Lộ Trình Trình lại chỉ là nước.
Thế này thì không có lý do nào để buộc tội cô ta, đồng thời, Vu tiên sinh cuối cùng vẫn niệm tình Lộ Trình Trình đã từng ở bên anh ta, thả cho cô ta một con ngựa, hai người chia tay, anh ta sau này cũng không muốn gặp lại cô ta nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/3588661/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.