Edit by ttan
Ôn Noãn dừng bước.
Cách đó không xa có một người phụ nữ mỉm cười đi tới, trong tay còn cầm một bình sữa.
"Hướng phu nhân, chào cô."
Là Giang Noãn.
Một tay Ôn Noãn đỡ sau lưng Quyển Quyển ở trước người, mỉm cười: "Chào cô, cũng đến đây mua đồ sao?"
Giang Noãn lắc lắc bình sữa trong tay: "Chị họ tôi vừa mới sinh em bé, đến đây mua cho cháu một ít đồ." Nói rồi nhìn Quyển Quyển, hỏi: "Cô bé gọi là Quyển Quyển nhỉ? Thật đáng yêu, tôi có thể chạm vào cô bé được không?"
"Đương nhiên có thể."
Cô ta dùng một ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa lên má Quyển Quyển.
Ban đầu Quyển Quyển quay lưng về phía Giang Noãn, từ lúc nghe thấy mẹ và cô ta đang nói chuyện, thì cứ cố vặn vẹo cơ thể nhỏ bé mãi, muốn thấy rõ mặt dì đằng sau.
Ôn Noãn nhẹ nhàng vỗ cái mông nhỏ của Quyển Quyển một cái: "Quyển Quyển!"
Quyển Quyển bất mãn bĩu môi, phì phì phì phun bọt khí.
Giang Noãn buồn cười, nói: "Quyển Quyển đáng yêu thật đấy."
"Đừng khen, càng khen càng điên."
Quyển Quyển không hài lòng khi mẹ nói mình như vậy, cả người dùng sức ngả về phía sau, may mà một tay Ôn Noãn vẫn đặt hờ hờ sau lưng cô bé, mới không để cô lật ngã.
Ôn Noãn tức giận vỗ mạnh vào cái mông nhỏ của cô bé một cái: "Muốn bị đánh đấy hả?"
Quyển Quyển cảm thấy chơi rất vui, vẫn muốn ngả về phía sau, đôi môi hồng mịn còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/3588659/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.