Ôn Noãn phát hiện mình không thể nói chuyện với người này, nếu không thế nào cũng tức chết. Nhưng nếu anh đã bắt đầu, cô chỉ đơn giản nói.
"Chuyện này rất không bình thường, chúng ta mới gặp lần thứ hai đúng chứ?"
Hoàn toàn không thân quen, nếu không phải anh giúp cô, cô căn bản còn lâu mới làm cái việc như người hầu nhỏ này. Đừng nói lau người, ngay cả rửa mặt, cũng đã quá thật mật, trái với điều cô được dạy.
Hướng Đồ Nam trầm mặc vài giây, nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó, nhắm hai mắt lại.
"Nhưng mà, cậu vừa rồi nói, cũng không đúng lắm." Anh nhắm mắt lại, cúi đầu, để cô giúp anh lau mặt, "Người xưa có câu "Bạch thủ như tân, khuynh cái như cố" (1),hiểu không?"
(1) Bạch thủ như tân, khuynh cái như cố (白首如新,倾盖如故): Biết lâu mà như mới quen, vừa gặp như đã quen từ lâu. Ý nói bạn bè mà không hiểu nhau thì dù có quen đến bạc đầu vẫn như mới gặp nhau. Có những người vừa gặp lần đầu mà giống như bạn cũ lâu năm thân thiết.
Ôn Noãn giật mình, sau đó đắp cả khăn lông lên mặt anh.
Kể cả như vậy thì liên quan gì đến bọn họ? Sau này nếu anh gặp chuyện gì, muốn cô giúp, chắc chắn cô sẽ máu chảy đầu rơi (2),không từ chối. Nhưng bảo làm bạn cùng anh...
(2) Máu chảy đầu rơi (肝脑涂地): sẵn sàng hi sinh để trả ơn
Độc miệng như vậy, cô không thèm quan tâm.
Vắt khăn lần nữa, lúc chuẩn bị lau lại lần thứ tư, người bệnh tỏ ra phản đối.
"Rửa nữa da mặt tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/216550/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.