Cuối cùng Ôn Noãn vẫn là xua tan ý định từ chức.
Nếu là trước đây, lúc không có Hướng Đồ Nam, gặp chuyện, cô vẫn phải tự mình tìm cách gánh lấy, sao có thể tùy tiện liền muốn từ bỏ.
Cô bây giờ có người thương rồi nên mới trở nên yếu đuối.
Điều này không tốt.
Cô vựng dậy tinh thần, rời khỏi văn phòng, chuẩn bị đi thông báo cái tin tức không tốt kia.
Không ngoài dự liệu, phản ứng của mọi người rất lớn, nhất là Vương Úc Lôi, gần như tức phát khóc.
"Chị Noãn Noãn, em vừa mới thoát khỏi từ bên Trần Chí Quân, sao lại phải đến dưới tay anh ta để bị khinh bỉ nữa?"
Ôn Noãn cười an ủi cô nàng: "Không đâu, cô vẫn là người của tôi, nếu anh ta làm phiền cô, cô đẩy cho tôi là được."
Vương Úc Lôi vẫn tức, hai mắt đỏ bừng.
Ôn Noãn im lặng một lúc, cười vỗ tay mấy cái: "Được rồi, tôi rất hiểu tâm trạng của mọi người, bởi vì tôi cũng như vậy. Nhưng mà hiện tại công ty lại coi trọng chất lượng dự án hơn, tất cả chúng ta hãy lên tinh thần, cố gắng làm từng Case một cách tốt nhất, tối đa sự hài lòng của khách hàng. Tôi suy nghĩ thêm về việc có phải sửa đổi kế hoạch tiền thưởng hay không, cố gắng giúp mọi người giành được nhiều lợi ích hơn, được không?"
Không ai tiếp lời.
Ôn Noãn đứng giữa mọi người, trong cái nhìn chăm chú của mọi người khẽ thở dài một tiếng: "Thật ra tôi luôn cảm thấy, nền tảng đương nhiên quan trọng, nhưng quan trọng nhất, là thứ bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-noan/1159122/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.