Thiên Tâm mắt đối mắt Cổ Ma, trầm giọng hỏi: “ Rốt cuộc cô muốn gì?”
“ Muốn gì sao?” Cổ Ma xoay ngón tay uốn xoăn lọn tóc nhỏ, khóe miệng cong lên, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “ Thiên Tâm, cậu quả thật ngu ngốc hơn tôi tưởng. Với cái thứ võ công mèo cào này của cậu, làm sao có chuyện cậu tùy ý ra vào Nguyệt Vọng Tinh để trộm Dạ Nguyệt Kiếm mà thần không biết quỷ không hay. Hôm nay tôi đến đây để gặp cậu, phần là vì muốn đoạt lại bảo kiếm, phần là vì muốn đích thân diệt trừ mầm họa. Vì vậy, cậu đừng trách tôi ra tay độc ác đấy.”
Cổ Ma động thủ.
Vô số kim châm được tẩm độc nương theo lực đạo cánh tay mà phóng thẳng về phía trước. Trong tình thế nguy cấp, Thiên Tâm chỉ kịp đẩy ngã Tấn Tài, bản thân lựa chọn làm lá chắn mà hứng trọn số kim châm kia. Tấn Tài núp sau bóng lưng quật cường của Thiên Tâm, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng ở cự ly gần nhất, hắn sợ đến đổi hai mắt mở to, mặt mày xám ngoét, hô hấp lập tức đình trệ.
Phập! Phập!
Nón lá chắn trước ngực bị kim châm cắm sâu đến quá nửa, Thiên Tâm tùy ý ném chiếc nón sang một bên, nhỏ giọng căn dặn Tấn Tài: “ Tôi sẽ cầm chân cô ta, anh mau dẫn anh Hiệp và anh Mạnh rời khỏi chỗ này.
"
‘Không được, tôi không thể để cậu một mình ở đây”
“ Hai người kia đã bị thương, nếu anh mãi chần chừ, chúng ta đều sẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-luu-trong-tam-thuyen-luu-tren-nuoc/3616526/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.