🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phan Đức không để chút mặt mũi nào cho Bạch Vĩ, thẳng thừng từ chối: “ Nếu như công tử muốn dùng bữa, lần tới hãy tự chuẩn bị một bộ bát đũa cho riêng mình.”



Bạch Vĩ đầu không ngoảnh lại, lời nói mang theo ý tứ sâu xa: “ Thất thêm Nhất là Bát, Thất mất Nhất là Lục, Lục đem so với Bát, chẳng biết là cái nào tốt hơn.”



Đợi khi xe ngựa của Bạch Vĩ rời đi, Phan Đức mới đi và trong thuyền, đem sự tình ban nãy nói lại với Nghĩa Hiệp cùng Lệ Hoa. Nghĩa Hiệp trầm mặt hồi lâu, như muốn hiểu rõ hơn về ngụ ý trong lời nói cuối cùng của Bạch Vĩ. Nếu Bạch Vĩ đã tự ví mình là Bát, vậy Lục… há chẳng phải là hắn đang ngụ ý về một ai đó trên thuyền sao, rốt cuộc người mà hắn đang muốn ám chỉ là ai?



Núi Hiểu Yên.



Trải qua vài ngày bị nhốt trong hang động, dưới môi trường thiếu sáng, thị giác và thính giác của Thiên Tâm trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết, giống như một chú dơi ẩn nấp trong đêm, chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ để khiến chú dơi giật mình hoảng hốt.



Thiên Tâm tựa lưng vào tường đá, dùng tay xoa lấy cái bụng đói, trong ánh mắt buồn chán lại ẩn ẩn toát lên tia tinh quang. Trong khoảng thời gian không dùng thức ăn, trí nhớ của Thiên Tâm đã phục hồi không ít, hắn nhớ được lai lịch bản thân, nhớ được một số chuyện ở quá khứ, dù vậy thì vẫn còn phần lớn những chuyện khác hắn tạm thời vẫn chưa nhớ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-luu-trong-tam-thuyen-luu-tren-nuoc/3540007/chuong-55-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.