Lạc Kiên bĩu môi một cái rồi cầm lấy điện thoại, nhìn vào màn hình nhỏ rồi lại tiếp tục cười khùng cười điên. Khoảng mười phút sau, Hải Long bước vào phòng anh cùng với tài liệu khá dày. Thanh niên này khá ngỡ ngàng khi thấy anh ngồi cười điên như thế, chầm chậm bước tới, huơ tay trước mặt Lạc Kiên rồi hỏi:
- Ê bạn của tôi ơi! Sáng ăn trúng gì mà giờ cười điên thế?
Lạc Kiên nghe thế liền ngẩng lên nhìn Hải Long, tay vẫn cầm điện thoại, khuôn mặt cau có xuất hiện, đáp:
- Buồn bạn ghê.
Hải Long nhếch mép, đặt tài liệu xuống bàn của anh rồi bảo:
- Tự nhiên buồn. Đây là tài liệu mày cần nè, tao đặt trên bàn đó.
Anh gật đầu rồi định cầm điện thoại tiếp thì bị Hải Long giật lấy xem. “...”, đọc xong thì Hải Long cười rất hả hê rồi nhìn bạn mình ánh mắt đầy nghi ngờ, Lạc Kiên vội vàng nhướng người giật điện thoại của mình từ tay đối phương, tắt màn hình đi, bỏ qua một bên mà nhăn mặt nhìn, Hải Long nhìn lại rồi nhún vai mà không nể nang gì cả.
- Có phải đang nhắn với nữ nhà văn trẻ đang nổi rầm rộ gần đây không?
Anh gật đầu, hỏi:
- Mày biết luôn à?
Hải Long gãi nhẹ sống mũi rồi trả lời:
- Nổi nên biết, với lại hình như có quen biết với Gia Quyên, có gì tao hỏi lại.
Rồi hắn chẹp miệng, nói tiếp:
- À thôi, nay tao lại tới Võ Đường đón bé con nhà tao, và tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-hoa-thien-sac/3568321/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.