Bạch Quân nghe được lời nói đó mà ngước lên nhìn, mặt có vẻ chán nản lắm, Hạo Trung chẹp miệng rồi để hộp cơm ngay bên cạnh máy tính, giật bản vẽ trên bàn rồi xem thử. Sau đó cậu ta cất tiếng:
- Vẽ thêm những chi tiết đơn giản thôi, đâu có cần quá cầu kì.
Dứt lời, Hạo Trung cầm cây bút chì khác ở trong hộp vẽ và vẽ mà không cần chỗ dựa khiến Bạch Quân có chút ngạc nhiên. Cũng không mất nhiều thời gian, Hạo Trung đặt lại bản vẽ trên bàn của sếp mình mà bảo:
- Giờ phó giám đốc ăn đi, trưa rồi. Định không cho tôi nghỉ à?
Bạch Quân nhếch mép nhìn vào bản vẽ, nói:
- Có năng khiếu đấy chứ.
Hạo Trung cười đắc ý, đáp:
- Tôi mà.
- Cậu ra ngoài đi.
Khi Hạo Trung ra ngoài hẳn, Bạch Quân mới ngửa lưng ra đằng sau mà thầm nghĩ: “Cũng không tồi”. Sau đó, cậu mở hộp cơm ra, thấy ngoài cơm ra thì toàn rau là rau, cậu cau mày lại mà tiếp tục thầm nghĩ: “Định biến tôi thành bò à?”.
Về phía Hạo Trung, khi cậu ta đã đi ra ngoài và xuống tiền sảnh thì gặp Lạc Kiên, hai người chạm mặt nhau đây là lần thứ năm rồi. Anh mới gượng cười mà bảo:
- Có gì giả vờ không biết nhau đi.
Cậu ta đáp:
- Biết rồi. À, có vẻ Tiểu Diêm Vương chưa tìm ra thứ cần tìm.
Anh nhếch mép bảo:
- Hỏa Quỷ đây cũng đâu khác gì tôi. Ủa? Bạch Quân đâu rồi, nó định không ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-hoa-thien-sac/3568311/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.