Tối hôm đó.
Các anh và Nguyệt Chi ở nhà ngồi xem tin tức trên tivi và ăn bánh rán mới chiên xong, trừ Bạch Quân ra. Lúc xem thì tivi có chiếu một tin rất thú vị, đó là: “Một cánh đồng cỏ hoang ở phía Tây thành phố bị cháy dữ dội không rõ nguyên nhân, vì không phát hiện kịp thời nên cánh đồng đó đã bị thiêu rụi hết toàn bộ”.
Ừ, có gì đâu. Trong số các anh đều đoán ra Bạch Quân làm luôn, người bạn này hiểu quá mà, hay nóng tính, hay phũ, hay chửi người, cộng thêm việc bị người lạ đánh một chưởng thì không nổi máu mới lạ. Hải Long nhếch mép, lấy tay chống cằm, cất giọng:
- May không có Hoa Ngũ Sắc ở đó, không nó cũng bị Hỏa Vương mắng te tua.
Thế Vũ đang cắt bánh thành miếng nhỏ dễ ăn, nghe bạn mình nói như vậy nên đáp lại:
- Không chỉ một mình nó bị mắng đâu, cả ba đứa còn lại cũng dính.
Lạc Kiên xìu mặt xuống mà than vãn:
- Khi nào mới tìm được cái bông hoa ấy nhỉ?
Hải Long chẹp miệng trả lời:
- Cái này… chịu.
Đúng lúc này, Bạch Quân bước xuống dưới lầu, đi chỗ phía các anh ngồi. Trong người giờ đã đỡ mệt hơn, nhưng miệng cứ ngáp ngắn ngáp dài, tay cứ xoa hai con mắt để cho tỉnh táo hơn. Lạc Kiên nhìn qua cậu rồi hỏi han:
- Thế nào? Ổn hơn chưa?
Bạch Quân gật đầu nhẹ mà đáp:
- Ổn rồi. Mà sức mạnh ấy là gì vậy?
Lạc Kiên nhướng mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-hoa-thien-sac/3568300/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.