Lời vừa dứt, anh đã bị bà cô trước mặt tát cho một cái rõ đau, vài giây sau anh lại bị cô kia ném cho vài quả trứng sống. Hai người bên cạnh liền hoang mang rồi định kêu bảo vệ nhưng Lạc Kiên giơ tay lên ra hiệu ngăn cản. Anh mặc kệ những vết dơ trên quần áo đang mang, điềm tĩnh nhìn người phụ nữ có thái độ tức giận kia mà hỏi:
- Có chuyện gì mà mọi người tức giận như vậy? Tôi sẽ giải quyết nếu có gì không đúng.
Người phụ nữ đó nghe vậy mà mắt láo liếc, mặt được giãn ra như đạt được mục đích, đúng lúc đó Hải Long tinh ý phát hiện và nhận ra nhưng hắn không lên tiếng, thử xem người đó nói những gì rồi phản bác lại sau.
Phụ nữ ấy nhìn Lạc Kiên với đôi mắt ươn ướt giọng có vẻ hờn trách, bảo:
- Con trai tôi… hức, làm việc ở công trường của công ty các người rất chăm chỉ, thằng bé chưa bao giờ nghỉ làm vì tiền không đủ sống nhưng… vì sự cố mà làm nó và mấy người khác mất mạng, quản lý công trường đó nói sẽ báo lại với cấp trên để đền bù. Tuy nhiên, chúng tôi đợi đến giờ đã ba tháng rồi… nhưng không thấy gì cả. Chúng tôi làm ầm ĩ? Có nguyên nhân cả đấy, giờ cậu rõ chưa? Hả? Tôi chỉ có một đứa con trai này thôi… hức…
Lạc Kiên và Thế Vũ nhíu mày vì nghe có gì không đúng, còn Hải Long đoán được ngay ý đồ vu khống của đối thủ cạnh tranh nên nhếch mép cười, buông lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huong-hoa-thien-sac/3568298/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.